Thứ Sáu, 28 tháng 11, 2008

Viết cho tôi

Đêm

Là khoảnh khắc ta sợ nhất trong ngày

Cứ đêm đến là ta lại bấm số hoặc gọi , hoặc nhắn tin : Anh có hạnh phúc không?

Nhưng trời ơi , sao ta lại làm thề được .Ai có nhớ mà sao ta không thề quên . Vượt qua mấy tiếng đồng hồ ấy thật sự khó khăn vô cùng .Chỉ 1 phút nhớ anh ta thôi , nhưng phải mất hơn 2 tiếng để trấn tỉnh mình , để không gọi cho anh ta .

Ta chạy trốn nỗi nhớ

Nhưng đêm nào nó cũng về

Chị Ling nói : Cuối cùng rồi cũng phải đối mặt và Chấp nhận

Quên đi Hương

Theo cách này hay cách khác thì cũng quên đi

................

Đông về trên phố rồi

Này Huy ơi , này Vân ơi , Việt Nam rất lạnh , nhớ tụi mày lắm , giáng sinh này lại vắng nữa rồi .

Này Gió Đông ơi , mi se sắc lòng ta mãi thế , có biết ta trong chờ mi từng ngày không?

Này kỷ niệm ơi , ngày ta và bạn 2 buổi đến trường , học hành , vui đùa , ăn chơi , quậy phá

Này áo dài ơi

Này xe đạp ơi

Đấy ... thấy không? Còn nhiều cái cho ta nhớ lắm . Không chỉ có 1 mình anh ta . Sao phải nhớ nhung khi người ta muốn lãng quên . Ừ , ta đang học cách quên đây . Và đang học cách yêu đây . Ta đang trải lòng mình ra để quên 1 bóng hình , mà chính anh ta đã cố gạt ta ra khỏi đời hắn .

Ai mà biết trong những dòng chữ vớ vẩn này anh ta có đọc được hay không . Nếu đọc được thì xin thưa rằng : Anh đi đi , hãy vui duyên mới đi , tránh xa khỏi đời tôi , đừng lãn vãn trong suy nghĩ của tôi nữa , đi đi . Những người khác sẽ cho anh cái anh cần . Còn tôi . Tôi là tôi . Đừng bắt tôi thay đổi .

Nhiều lúc Ta muốn mình vùi chôn hết

Đốt hết

Nhưng

Anh ta vẫn còn

Mỗi lần đi xa , ta sợ nhất ngày về . Lần nào nghĩ đến về lại TP ta lại sợ , sợ đến mức không thể cười . Thành phố này , đắng cay , và nhiều cát bụi .

.............

Mà nhảm nhí quá

Sao lại viết 1 entry ngớ ngẩn thế này dzậy trời

KHùng

KHùng thật

Có cái quái gì đâu mà viết về kẻ khốn ấy nhiều đến thế . Giờ hắn có tiền , hắn có tương lại , sự nghiệp , hắn có gái bu quanh , hắn cần gì mình

Ngu

Mày đấy

Con ngốc

Mê lắm àh?

Hắn cho mày cái gì?

Cóc có gì hết

Ngoài vài đồng bạc lẽ tình yêu hắn bố thí thì chẳng có gì cả

Dzậy mà mày tin , tin hắn đến phản bội bạn bè , nói dối cha mẹ .

Giờ thì vui rồi .

Hắn đi

Àh há , hay đấy .

Hắn thậm chí không thèm quay lại nhìn mày

Hắn thậm chí không trả cho mày 1 xu dù mày .....

Mày rẻ mạc như 1 thứ trôi sống lạc chợ trong lòng hắn

Dzậy mà mày vẫn ngu ngơ , vẫn tin vô những lời hắn hứa . Mày không thấy vô hồn sao? Mày không thấy mày mát lắm hả?

Bỏ đi

Bỏ hết đi

Quên nó đi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét